Ngâm
Ru hời ru hỡi là ru
Bên cạn thì chống, bên sâu thì chèo.
Thơ Vân Tiên
Nửa đời giấc mộng cỏn con
Nửa đời cứ ngỡ đá mòn tình xưa
Nằm nghe kẽo kẹt võng đưa
Bồi hồi tiếng mẹ ầu ơ thuở nào.
Vọng cổ
Câu 1. Lời ru năm xưa, mẹ ru con từ thuở chào đời, là gia tài đầu tiên con đón nhận, như là món hành trang để con vững dạ cất bước trong … đời. Bởi đó chính là nghĩa sống tuyệt vời. Hướng dẫn con đi vào đường giáo lý. Mẹ dạy con từ thuở còn nằm nôi – Chẳng quản đêm dài tháng rộng chiều trôi. Tiếng ru ngọt ngào mẹ cho con hiểu. Đạo lý làm người, điều khôn lẽ phải. Cho con niềm tin giữa đời thay đổi.
Dù cho đi hết cuộc đời
Vẫn không đi hết những lời mẹ ru.
Câu 2. Ân cha nghĩa mẹ cao quý thiêng liêng vô cùng. Hành trang bên con không chỉ là lẽ sống bình thường. Mẹ dạy con lòng bao dung độ lượng, như suối nguồn Vô ngã – Vị tha – Hành trình giải thoát nào phải đâu xa. Cha mẹ còn, là Phật còn hiện hữu. Cho con ánh sáng chân lý nhiệm mầu. Chiếu rọi nẻo đường, con bước chân đi.
Ngâm
Mỗi độ Thu sang Rằm tháng Bảy
Chiều xa vang dội tiếng chuông ngân
Ngày xưa sống lại trong tâm trí
Mỗi một tâm hồn máu trẻ thơ.
Vọng cổ
Câu 5. Cứ mỗi mùa Vu Lan trở lại, là mỗi lần con thắp lên ngọn nến trước bàn Phật, nhớ về cha mẹ lòng con kiêu hãnh tiếp nhận một mối ân … lành. Suối nguồn hiếu đức giúp con trưởng thành. Trong chuyến hành trình miền đất an lạc, con cất tiếng khóc ra khỏi bào thai – Cha nở nụ cười quên nỗi bi ai. Mẹ thì nuôi dưỡng ẵm bồng ấp ủ. Thương con bằng tinh thần thể xác, tất cả cho con dòng sữa thâm tình.
Hò ơ … Ân dưỡng dục vô biên khó tả
Hơn biển sâu hơn cả hư không
Lấy chi sánh ví cho đồng
Biết chi đền đáp
Hò ơ ... Biết chi đền đáp xứng công ơn người.
Câu 6. Khi xưa đức Phật và thánh chúng chứng đạo, cũng xuất phát từ hai chữ hiếu tâm. Tâm hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh Phật. Muốn được thành đạo quả như chư Phật, trước phải kính thành hiếu dưỡng song thân – Đó là giá trị hạnh phúc thật chân, xây dựng đạo đức nhịp cầu hướng thượng. Chúng ta lắng đọng tự mình suy ngẫm, sống sao tốt đẹp trọn đạo con người.
Ơn cha lành cao như núi Thái Sơn
Đức mẹ hiền sâu thẳm tợ biển khơi
Dù cho dâng trọn một đời
Cũng không trả hết ân người sinh ra.