Lời nói đầu
Một số đông người trong thế gian lầm chấp: Hễ người chết sanh cõi người trở lại, trời chết sanh cõi trời, thú vật chết sanh thú vật v.v... hoặc chết đồng nghĩa là hết, không còn tồn tại. Họ đâu biết cuộc sống của chúng ta là một dòng chuyển biến, chuyển biến liên tục từng sát na. Từ khi chào đời đã chịu quả báo nghiệp nhân của quá khứ. Khi trở thành con người các nghiệp mới do việc làm, lời nói và suy nghĩ phát khởi. Nếu gặp duyên lành ở trong hoàn cảnh tốt, gần bậc thiện tri thức dạy điều lành, điều tốt thì con người sẽ tiến lên các cõi lành. Trái lại gần người ác, hoàn cảnh xấu xa nhiễm theo nghiệp ác, thì sẽ đọa xuống các cõi dữ. Như thế cứ tiếp tục thăng trầm từ đời này sang kiếp khác, không bao giờ dứt (gây nghiệp trả quả báo, trả quả báo rồi gây nghiệp v.v...)
“Muốn biết nhân đời trước
Xem hưởng quả đời này
Muốn biết quả tương lai
Xét nhân gieo hiện tại
Người mà tâm chân chánh
Mọi người hướng thiện theo
Việc làm hợp lý lẽ
Khắp nơi được an vui
Người mà hư tâm tà
Tham sân dần phát triển
Làm việc mà tùy tiện
Tự rước họa vào thân”
TÁN PHẬT
Tâm Thế Tôn mảy trần không bợn
Thân của Ngài vô lượng phước lành
Từ bi cứu khổ độ sanh
Chúng con đảnh lễ chí thành quy y.
Chí tâm đảnh lễ: Nam Mô Tận Hư Không Biến Pháp Giới Quá Hiện Vị Lai Thập Phương Chư Phật Tôn Pháp Hiền Thánh Tăng Thường Trú Tam Bảo.
Chí tâm đảnh lễ: Nam Mô Ta Bà Giáo Chủ Điều Ngự Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, Đương Lai Hạ Sanh Di Lặc Tôn Phật, Đại Chí Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát, Đại Hạnh Phổ Hiền Bồ Tát, Hộ Pháp Chư Tôn Bồ Tát, Linh Sơn Hội Thượng Phật Bồ Tát.
Chí tâm đảnh lễ: Nam Mô Tây Phương Cực Lạc Thế Giới Đại Từ Đại Bi A Di Đà Phật, Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát, Đại Thế Chí Bồ Tát, Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát, Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát.
TÁN HƯƠNG
Lò hương vừa bén gỗ chiên đàn
Khói thơm ngào ngạt khắp trần gian
Ba ngàn thế giới đều thanh tịnh
Mười phương chư Phật hiện thân vàng
KHAI KINH
Phật pháp cao siêu rất thẩm sâu
Trăm ngàn muôn kiếp khó tìm cầu
Con nay nghe thấy chuyên trì tụng
Nguyện tỏ Như Lai nghĩa nhiệm mầu
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI (3 lần)
PHẬT NÓI KINH
THIỆN ÁC NHÂN QUẢ
Chính tôi được nghe một thời đức Phật ở nước Xá Vệ, tại vườn ông Cấp Cô Ðộc, rặng cây Thái tử Kỳ Ðà.
Khi bấy giờ đức Thế Tôn thuyết pháp, có vô lượng Bồ Tát, trời, người đại chúng vây quanh, yên lặng một lòng nghe nhận. Lúc ấy A Nan tôi vì chúng sanh nên bạch Phật rằng: “Kính lạy đức Thế Tôn! Nay thấy thế gian cùng một giống sanh trong đạo người, có kẻ đẹp, kẻ xấu, người mạnh, kẻ yếu, kẻ nghèo, người giàu, kẻ khổ, người vui, kẻ sang, người hèn, âm thanh bất đồng, ngôn ngữ khác nhau, có người sống lâu trăm năm chẳng chết, người ba mươi tuổi đã tử vong, kẻ mười lăm tuổi chết yểu, cho đến trẻ nhỏ bị bào thai đọa lạc. Có người đoan chánh, có kẻ bần hàn, có người xấu xí mà giàu sang, kẻ rất mạnh khoẻ mà thấp kém, Có người nhu nhược mà lên ngôi cao, có người khổ mà sống lâu, kẻ vui mà chết sớm, có người làm lành mà hay gặp nhiều điều khốn quẫn; kẻ làm ác lại gặp phước lợi, kẻ béo trắng lại mắt lác, kẻ xanh đen mà lại tươi đẹp, có người tuy lùn bé mà đủ ý chí cao thượng, có người tuy cao lớn mà phải làm đứa ở đê hèn, có người nhiều con trai con gái, có kẻ cô đơn một mình, có kẻ ly gia hương đói rét lang thang, có kẻ được vào cung vua ăn mặc tha hồ, có ngườì lúc trẻ thì nghèo hèn đến lúc già lại giàu sang, có người thực là vô tội lại bị bắt bớ giam hãm trong tù ngục, có nhà cha từ con hiếu, luận kinh giảng nghĩa, có nhà anh em bất hòa đấu tranh ngang trái, có người nhà cửa đàng hoàng gia sản đầy đủ, có kẻ không cửa không nhà nay đây mai đó, gửi thân nơi đất khách quê người, sống một cách phiêu lưu khốn cực, có người ở như ổ quạ hang hưu giống loài ly thú, cũng có hạng người ăn thịt sống uống máu tươi, mặc áo da lông không biết văn tự, có người an nhàn hưởng phước báo, có kẻ đi làm mướn không ai thuê, có người thông minh cao sáng, có kẻ dốt nát ngu si, có người kinh doanh mới được, có kẻ chẳng cầu tiền của tự đem lại, có kẻ giàu mà tham xẻn, có người nghèo lại rộng lòng bố thí.
Có người lời nói ngọt ngào, có kẻ tiếng nói ra như gai góc, có kẻ được nhiều người ái kính, có kẻ bị mọi người xa lánh, có người từ tâm nuôi mạng chúng sanh, có kẻ sát sanh không nương tay, có người khoan dung đại độ, lại đắc nhân tâm, có kẻ bị dân chúng bỏ rơi.
Có nhà nàng dâu mẹ chồng ghét nhau, có nhà chị em dâu vui vẻ hòa hợp. Có người ham nghe pháp ngữ, có kẻ nghe kinh buồn ngủ, có hạng vũ phu vô lễ, có người hiếu học văn chương, có kẻ hay bắt chước dáng điệu những loài súc sanh. Cuối xin đức thế tôn nói rộng nhân quả cho đại chúng đây nghe mà nhất tâm hành thiện!
Khi bấy giờ đức Thế tôn bảo A Nan tôi rằng: Như ngươi hỏi ta chúng sanh thọ báo bất đồng là do đời trước dụng tâm khác nhau, vì thế cho nên muôn sai vạn biệt.
Khi đó A Nan tôi bạch Phật rằng: “Lạy đức Thế Tôn! Theo như lời Phật nói phạm vào của chúng Tăng thật là tội rất nặng, nếu như thế thì bốn chúng đàn việt làm sao mà đến chùa mà cung kính lễ bái được?”
Phật nói: “Người đến chùa tăng có hai thứ tâm: một là thiện tâm, hai là ác tâm.
Thế nào là thiện tâm? Người đến chùa Tăng thấy Phật thì lễ bái, thấy Tăng thì cung kính, thỉnh kinh hỏi nghĩa và thọ giới sám hối, bỏ tiền của ra xây cất chùa chiền, kiến lập Tam Bảo, không tiếc thân mạng, hộ trì chánh pháp. Những người như thế cất chân một bước tức là bước thiên đàng, đời vị lai hưởng phước như cây Ðề Gia, đó gọi là người tối thiện.
Thế nào là ác tâm? Có những chúng sanh khi tới chùa, chỉ dòm ngó xin chúng Tăng như là đòi mượn tiền mượn của hoặc chỉ trích chư Tăng, vạch tỏ những lỗi lầm chuyên chủ phá hoại mà thôi, hoặc ăn của Tăng không có tâm hổ thẹn, nào bánh quả, rau đậu, cắp mang về nhà, những con người như thế chết đọa vào địa ngục Thiết Hoàn, vạc nước sôi, lò than, núi dao, rừng kiếm phải bị trừng phạt, đó tức là kẻ tối hạ ác nhân!”
Phật lại dặn A Nan tôi rằng: “Phải răn bảo cho đệ tử của ta đời mai sau, khi đến chùa phải cẩn thận chớ phạm của Tam Bảo, phải gắng sức tôn sùng thành thật, chớ có thoái tâm, nghe lời Phật, tới khi ngài Di Lặc xuất thế quyết định được độ thoát không nghi ngờ”.
Phật nói:
Phật lại dạy A Nan tôi rằng: “Như trên ta đã nói rất nhiều các sự đau khổ, đều là do nghiệp thập ác mà ra, thượng là nhân duyên địa ngục; trung là nhân duyên súc sanh; hạ là nhân duyên ngạ quỷ.
Khi bấy giờ trong đại chúng, có người đã tạo nghiệp thập ác, nghe Phật nói khổ báo của địa ngục như thế, tự kêu khóc sợ hãi mà bạch Phật rằng:
“Lạy đức Thế Tôn, đệ tử chúng con phải làm hạnh gì mà được thoát khỏi khổ ấy, cuối xin đức Thế Tôn chỉ bảo cho ?”
Phật nói: “Các ngươi hãy giáo hóa hết thảy chúng sanh chung làm nghiệp phước, thế nào là tu phước?
Khi đó A Nan tôi bạch Phật rằng: “Lạy đức Thế Tôn, kinh này gọi là gì và khuyến phát thế nào cúi xin ngài chỉ giáo”.
Phật bảo A Nan tôi rằng: “Kinh này tên Thiện Ác Nhân Quả, cũng gọi là kinh Bồ Tát Phát Nguyện Tu Hành, thọ trì như thế”.
Khi Phật nói kinh xong, trong chúng có tám vạn người, trời phát tâm A Nậu Ða La Tam Miệu Tam Bồ Ðề và có trăm ngàn người con gái chuyển thành nam. Một ngàn hai trăm ác nhân bỏ ý ác biết đời trước của mình. Vô lượng trời người được vô sanh nhẫn, thường được hưởng khoái lạc. Vô lượng thính giả sanh các cõi Tịnh Ðộ cùng được làm bạn với chư Phật Bồ Tát. Hết thảy đại chúng về nhà làm phước, hoan hỷ phụng hành.
PHẬT NÓI KINH
THIỆN ÁC NHÂN QUẢ
Một hôm Phật ở nước Xá Vệ rừng Kỳ Ðà vườn ông Cấp Cô Ðộc, tôi nghe như vầy:
Khi ấy vua Ba Tư Nặc đi đến chỗ Phật, cúi đầu lễ dưới chân Phật, lui ngồi một bên, bạch Phật:
-- Thế nào Thế Tôn! Bà La Môn chết rồi trở lại sanh trong dòng Bà La Môn chăng? Sát Lợi, Tỳ Xá, Thủ Ðà la cũng thế chăng?
-- Ðại Vương! Ðâu được như vậy. Ðại Vương nên biết có bốn hạng người:
Ðại Vương! Thế nào là hạng người từ tối vào tối?
- Có những người sanh ra trong nhà ty tiện hoặc nhà Chiên Ðà La (Candala), nhà làm lưới bẫy, nhà đương lát, nhà thợ mộc và các nghề nghiệp hạ tiện, nghèo cùng, chết yểu, thân thể xấu xa, mà lại làm những nghề hạ tiện, cũng bị người sai làm những việc hạ tiện, ấy gọi là tối.
Ở trong chỗ tối, người kia lại thân làm ác, miệng nói ác, ý nghĩ ác, do nhơn ấy thân hoại mạng chung sẽ sanh cõi ác đọa địa ngục. Ví như có người từ tối vào tối, từ nhà xí vào nhà xí, dùng máu rửa máu, xả ác thọ ác, người từ tối vào tối cũng như thế.
Thế nào là người từ tối vào sáng?
- Có những người sanh trong gia tộc ty tiện, cho đến làm nghề hạ tiện, ấy gọi là tối. Nhưng người kia ở trong chỗ tối này, thân hành thiện, khẩu hành thiện, ý hành thiện, do nhân duyên ấy thân hoại mạng chung, sanh vào cõi lành, được hóa sanh lên cõi trời. Ví như có người bước lên chõng từ chõng cưỡi ngựa, từ ngựa lên voi, từ tối vào sáng cũng như thế.
Thế nào là người từ sáng vào tối?
- Có những người sanh trong gia tộc giàu sang hoặc nhà Sát Lợi giàu sang, hoặc nhà Bà La Môn giàu sang, nhà trưởng giả và các gia đình giàu sang nhiều tiền của, tôi tớ, nhiều trí thức, thân tốt đẹp, thông minh trí tuệ, ấy gọi là sáng. Ở trong chỗ sáng này, thân hành ác, khẩu hành ác, ý hành ác, do nhân duyên ấy thân hoại mạng chung sanh cõi ác, đọa địa ngục. Ví như có người từ lầu cao xuống cưỡi voi, từ voi xuống lưng ngựa, từ ngựa xuống xe, từ xe xuống chõng, từ chõng xuống đất, từ đất rơi xuống hầm, từ sáng vào tối cũng như thế.
Thế nào là người từ sáng vào sáng?
- Có những người sanh trong gia tộc giàu sang cho đến hình tướng tốt đẹp. Ở trong chỗ sáng này tâm hành thiện, khẩu hành thiện, ý hành thiện, do nhân duyên này thân hoại mạng chung sanh cõi lành được hóa sanh cõi trời. Ví như có người từ lầu đẹp đến lầu đẹp, như thế cho đến từ chõng đến chõng, người từ sáng vào sáng cũng như thế. Khi ấy Thế Tôn nói bài kệ:
Người bần cùng khốn khổ
Không tin thêm sân hận
Sân tham tưởng ác tà
Si mê không cung kính
Thấy Sa Môn, Ðạo Sĩ
Người trì giới, đa văn
Chê bai, không khen ngợi
Chướng người trí kẻ thọ
Kẻ sĩ phu như thế
Từ đây đến đời sau
Sẽ đọa trong địa ngục
Từ tối vào nơi tối.
Nếu có người bần cùng
Tín tâm ít sân hận
Thường sanh tâm tàm quí
Bố thí lìa xan tham
Thấy Sa Môn, Phạm chí
Người trì giới, đa văn
Thấp mình và thăm hỏi
Tùy nghi khéo giúp đỡ
Khuyên người khiến bố thí
Khen thí và người thọ
Người tu thiện như thế
Từ đây đến đời sau
Cõi lành sanh lên trời
Từ tối vào nơi sáng.
Có sĩ phu giàu vui
Không tin nhiều sân hận
Sân tham, tật tưởng ác
Tà si không cung kính
Thấy Sa Môn, Phạm chí
Chê bai không khen ngợi
Chướng ngại người bố thí
Cũng đoạn người thọ thí
Sĩ phu ác như thế
Từ đây đến đời sau
Sẽ sanh địa ngục khổ
Từ sáng vào trong tối.
Nếu có sĩ phu giàu
Tín tâm không sân hận
Thường khởi tâm tàm quí
Huệ thí lìa sân đố
Thấy Sa Môn, Phạm Chí
Người trì giới, đa văn
Trước kính đón thăm hỏi
Tùy nghi cấp chỗ cần
Khuyên người khiến cúng dường
Khen thí và thọ thí
Kẻ sĩ phu như thế
Từ đây đến đời sau
Sanh tam thập tam thiên
Từ sáng vào nơi sáng.
Phật nói kinh này rồi, vua Ba Tư Nặc nghe Phật nói hoan hỷ tùy hỷ làm lễ rồi lui đi.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
DÂNG LỜI PHÁP NGUYỆN
Kính lạy mười phương Phật
Kính lạy mười phương Pháp
Kính lạy mười phương Tăng
Xin chứng giám lòng con
Với tất cả tâm thành
Dâng lên lời phát nguyện
Nguyện cho con mãi mãi
Lòng tôn kính vô biên
Hơn núi biển mênh mông
Dâng lên mười phương Phật
Nguyện cho con mãi mãi
Lòng yêu thương không cùng
Trải thế giới tam thiên
Đến chúng sanh vô tận
Nguyện cho khắp muôn loài
Sống an lành bên nhau
Không ganh ghét oán thù
Không chiến tranh giết chóc
Nguyện cho kẻ bất thiện
Biết tin có luân hồi
Có nghiệp báo trả vay
Để hồi đầu hướng thiện
Nguyện kẻ mù được sáng
Kẻ điếc lại được nghe
Kẻ nghèo được ấm no
Kẻ ốm đau bình phục
Nguyện cho loài cầm thú
Thoát được nghiệp ngu si
Tái sinh vào cõi người
Biết tu theo Phật pháp
Các vong linh vất vưởng
Trong cõi giới u huyền
Thoát nghiệp đói triền miên
Quy y và siêu thoát
Nguyện cho nơi Địa ngục
Chúng sanh đang đọa đày
Khởi được tâm từ bi
Để xa lìa cảnh khổ
Cúi xin mười phương Phật
Chư Bồ tát Thánh hiền
Đem chánh pháp thiêng liêng
Sáng soi nghìn thế giới
Nguyện tự con mãi mãi
Dù sinh về nơi đâu
Đều gặp pháp nhiệm mầu
Để nương theo tu tập
Nguyện con biết khiêm hạ
Biết tôn trọng mọi người
Tự thấy mình nhỏ thôi
Hạnh tu còn kém cỏi
Nguyện lòng con rộng mở
Biết san sẻ cúng dường
Biết giúp đở thương yêu
Đến những người khốn khó
Nguyện con luôn bình thản
Trước nghịch cảnh cuộc đời
Dù bị mắng bằng lời
Hay bằng điều mưu hại
Nguyện tâm con sung sướng
Khi thấy người thành công
Hoặc gây tạo phước lành
Như chính con làm được
Nguyện con biết im lặng
Không nói lỗi của người
Chỉ lặng lẽ dùng lời
Cầu cho người hết lỗi
Nguyện vòng dây mê ái
Rời khỏi cuộc đời con
Để cho trái tim con
Biết yêu thương tất cả
Nguyện lạy mười phương Phật
Đau khổ đã nhiều rồi
Vô lượng kiếp luân hồi
Đắng cay và mệt mõi
Nay con dâng lời nguyện
Giải thoát quyết tìm về
Giác ngộ, quyết lìa mê
Độ sinh đền ơn Phật
Nguyện cho con giữ vững
Được chí nguyện tu hành
Không một phút buông lơi
Không một giờ xao lãng
Nguyện vẹn toàn giới hạnh
Tu Chỉ Quán lắng sâu
Với trí tuệ nhiệm mầu
Xóa tan dần chấp ngã
Nguyện con luôn tỉnh táo
Không kiêu mạn tự hào
Dù tu tiến tới dâu
Vẫn tự tìm chỗ dở
Nguyện tự con đi mãi
Không dừng lại giữa đường
Đến tuyệt đối vô biên
Tâm đồng tâm chư Phật
Rồi trong muôn vạn nẻo
Cửa sanh tử luân hồi
Con mãi mãi không thôi
Độ sinh không ngừng nghỉ
Nguyện lạy mười phương Phật.
Xin chứng giám lòng con
Lời tự nguyện sắc son
Dâng lên ngôi Tam Bảo
PHỤNG HÀNH PHẬT SỰ
Cúi đầu trước mười phương chư Phật
Con nguyền chân thật kính tin
Phát lời thệ nguyện độ sinh
Y theo giáo pháp luật kinh dạy bày
Con được chút duyên may thưở trước
Nay dự vào gia tộc Phật gia
Làm con thừa tự Thích Ca
Bổn sư Từ phụ đức cha trọn lành
Đã nhiều kiếp hy sinh hóa đạo
Đem pháp mầu chỉ giáo quần sanh
Dứt lòng náo động đua tranh
Thẳng đường Bát chánh lên thành Chân như
Trên nẻo ấy Minh sư dắt dẫn
Tránh khỏi vòng lận đận đắn đo
Mặc dầu đường lối cam go
Phụng hành Phật sự Trí to ngại gì
Miễn trừ sạch sân si nghiệp chướng
Xa khỏi điều sanh tử đắm mê
Sen vàng cảnh Phật cận kề
Hào quang tỏa sáng đường về lẹ thay
Con tự nguyện từ nay sám hối
Ác nghiệp xa chuyển đổi duyên may
Rửa lòng trần cấu đắng cay
Mùi hương thanh tịnh thơm bay ngạt ngào
Nguyện cất tiếng vang cao kính tụng
Khắp nguyện cùng chúng chúng an nhàn
Phước lành ban rải nhân gian
Niệm lành tràn chảy muôn ngàn thiện duyên
Đồng một nguyện vui miền Trí địa
Đồng một lòng về phía chánh chơn
Nội tâm dựng lập không sờn
Tô bồi Phật sự lòng thêm nhiệt thành
Chướng đây đó nào sanh thối kiếp
Chỉ một bề thâu nhiếp vọng tâm
Quay về cảnh giới thậm thâm
Rõ đường chánh giác u trầm thoát ly
Lòng thành Phật chứng tri hộ niệm
Chúng con nguyền thúc liễm cùng nhau
Nẽo lành nhẹ bước mau mau
Cõi lành hiển hiện trước sau một đoàn
Kìa thiên thượng nhân gian qua lại
Giống Bồ đề gieo rải sum xuê
Liên đài con nguyện trở về
Chúng sanh hết nghiệp đề huề vui theo.
HỒI TÂM TỰ HỐI
Xin đại chúng lắng nghe cho kỷ
Phật dạy rằng rất quý là thân
Vì bao đời tích thiện nhân
Nên nay mới lại được sinh làm người
Phật pháp chính là nơi khó gặp
Thầy bạn hiền cũng rất hiếm hoi
Nay ta may gặp đủ rồi
Không mau tu tỉnh đợi thời nào ư
Vậy nên kíp bài trừ tính xấu
Bao điều hay khuyên bảo lẫn nhau
Phải nên suy trước nghĩ sau
Chớ theo cảnh dối tìm vào bến mê
Để thân lại quay vế bể khổ
Kiếp bọt bèo sóng vỗ tả tơi
Đắm chìm chưa biết bao đời
Vào sinh ra tử đứng ngồi lao đao
Lúc đó muốn tu nào dễ được
Đường đã nhầm càng bước càng xa
Chi bằng ta hãy vì ta
Bây giờ tu học thật là dễ thay
Học ngay pháp ngày xưa Phật học
Việc Phật làm cũng dốc lòng theo
Chí thành làm được bao nhiêu
Quả sau kết bởi nhân gieo tự rày
Tâm an tỉnh đêm ngày nên gắng
Náo động lòng chớ tưởng màng chi
Thẳng dong đường chánh bước đi
Ngàn kia xa cũng có khi đến gần
Bấy giờ được pháp thân tự tại
Cả hai đường phúc tuệ vẹn hai
Lại ra độ khắp muôn loài
Lợi tha tâm nguyện đời đời không ngưng
Ngẫm ngay cảnh tưng bừng trước mắt
Ngoảnh cổ đi đã mất hết rồi
Khác nào như đám mây trôi
Thiên hình vạn trạng hợp rồi lại tan
Muôn loài ở thế gian là khổ
Sinh ốm già chết đủ đắng cay
Ái ân ly biệt thảm thay
Cầu chi chẳng được lòng này xót xa
Ở với kẻ gieo sầu chuốc oán
Chịu những điều chẳng muốn xưa nay
Khổ đau càng chất càng đầy
Ai người trong cảnh mới hay nỗi niềm
Một thân chịu muôn ngàn đau khổ
Kết cuộc rồi còn có thấy chi
Họa may đám cỏ xanh rì
Gọi là chút đỉnh nhớ ghi ít ngày
Thế mới thấy thân này là giả
Có chi mà tranh ngã tranh nhân
Chẳng qua cùng ở cõi trần
Cõi đời ô uế dễ thân sạch nào
Suy cho kỹ ngộ rồi sẽ thấy
Cõi đời này tin cậy được không
Vậy còn chi nữa mà mong
Kíp nên tu tập để hòng mai sau
Tâm an lạc còn đâu hơn được
Đấy mới là cõi nước an vui
Sống lâu kiếp kiếp đời đời
An nhàn sung sướng thảnh thơi tháng ngày
TỰ NHỦ LẠI MÌNH
Nối duyên trước phát nguyền giác ngộ
Sao bỏ đi đến độ nghịch hành
Trôi lăn trong biển tử sanh
Biết bao giờ đến cửa thành giác tha
Rõ như vậy nên ta sửa đổi
Gắng thực hành đường lối lợi tha
Nếu không, đọa lạc nê hà
Ngày càng sâu nặng biết mà về đâu
Chư Phật đã từ lâu ban rải
Cứu chúng sanh từng trải nhiều đời
Nhưng ta nghiệp chướng chưa vơi
Nên không cảm nhận được lời Phật răn
Nếu hôm nay gia tăng việc ác
Chắc chắn rằng đọa lạc không sai
Khổ đau vùi dập hình hài
Quay cuồng biển khổ không ai nương nhờ
Chưa biết đến bao giờ có được
Những duyên lành hữu phước như sau
Thân người, gặp Phật, tin mau
Căn thân đầy đủ giúp ta tu hành
Nếu buông thả ác hành phải khổ
Khi tái sanh hết độ làm người
Lấy gì để được trăng sao
Hạnh lành mất cả khổ đau tột cùng
Duyên lành đến hạnh phùng Phật đạo
Công đức nên gắng tạo hôm nay
Nếu không lo liệu đến ngày
Vào ba đường ác đọa đày vô phương
Không làm lành mà thường tạo ác
Trong nghìn đời ức sát tối tăm
Không nghe được chữ hảo tâm
Thân người khó được vượt tầm kiết tri
Do lẽ đó nên chi Phật dạy
Được thân người khó thấy hơn rùa
Mù mà tìm bọng cây vô
Nổi trôi biển cả nhấp nhô sóng ngàn
Đã phạm tội không bàn mau chậm
Cũng đọa vào ngục thẳm A Tỳ
Đường lành đâu dễ bước đi
Tội chồng chất kể từ khi gây tạo
Sau khi trả tội trong địa ngục
Được thoát thân còn cũng là may
Những khi đền tội khổ này
Lại thêm gây nghiệp ác tày Tu Di
Biết như vậy lắm khi cuồng dại
Được thân người ỷ lại vào đâu
Không thừa cơ hội làm đầu
Tạo công đức lực để cầu siêu sanh
Hiểu như thế rõ rành nhân quả
Sao biếng lười đầy cả nơi tâm
Tử thần gỏ cửa hỏi thăm
An năn không kịp lỗi lầm từ lâu
Đến lúc đó âu sầu thê thảm
Thân đốt thiêu nghiệp cảm khổ đau
Tâm ta ân hận biết bao
Dày vò trong ngục làm sao thoát nàn
Duyên tốt sẳn ta đang hiện có
Được thân người thật khó biết bao
Thế mà ý thức khơi mào
Làm ta trở xuống rơi vào ngục xưa
Ta chẳng khác kẻ vừa mất trí
Bị vô tri nên bí lối ra
Cái gì ngự trị trong ta
Cướp quyền làm chủ tâm nhà giác tri
Thôi đủ rồi mê tri chất ngất
Nay ta theo các bậc Hiền nhân
Giữ gìn chánh niệm chuyên cần
Quay về nội giải chuyển tâm tham trầm
Như Bồ tát cao thâm con Phật
Ta nhẫn chịu điều thật khó khăn
Ngày đêm tinh tấn siêng năng
Mới mong chấm dứt khổ hằng bao vây
Ta phải luôn có đầy nghị lực
Kéo tâm ra khỏi vực nê hà
Tảo trừ ảo ảnh mê sa
Chỉ quán chánh niệm Thiền na vững bền
HỒI HƯỚNG
Nguyện đem công đức này
Hướng về khắp tất cả
Đệ tử và chúng sanh
Đều trọn thành Phật đạo
NAM MÔ DI ĐÀ PHẬT
Phục nguyện
Chơn linh bất tử, thể tánh tròn đầy sao nỡ tự đọa đày trong chín tầng địa ngục
Phải chăng nhiều đời vì tham dục, không hiểu được tôn ý Như Lai, luân chuyển trong bốn loài, tăng trưởng, tham sân tam độc.
Hôm nay đối trước mười phương chư Phật, cùng chúng hội đạo tràng, tất cả sẳn sàng xin hết lòng cầu nguyện cho: (Họ và tên, pháp danh)…
Thất tổ cửu huyền nghiệp chướng tiền khiên, oan gia trái chủ gồm đủ oán thân.
Mong nhờ Địa Tạng Bồ tát năng nhân, Phật A Di Đà tiếp độ.
Rời biển trần khổ, vào chốn Liên Trì, mượn nước đại bi tẩy trừ nghiệp chướng.
Đời đời sung sướng nhờ có Diệu Pháp, kiếp kiếp nhẫn nhục nhu hòa siêng tu Bồ tát đạo.
Bốn ân tổng báo ba cõi đều nhờ, khắp cả mọi nơi, đồng về Tịnh Độ.